
Tôn ảnh: Đức White Mahakala
Thế nào là người tu hành có sự phát triển tâm linh:
1- Nhìn mọi thứ đều là Pháp.
2- Lắng nghe Giáo Pháp như người đói được ăn.
3- Đón nhận Giáo Pháp như kẻ khát nước được uống nước.
4- Mọi thứ đều chỉ là thứ yếu, Pháp mới là tiên yếu.
5- Tâm hướng Pháp trong mọi lúc mọi nơi không mệt mỏi.
6- Chấp nhận Pháp như nguồn sống chính.
7- Mọi thứ tạo ra chỉ để phục vụ tu hành.
8- Vâng phục mọi sự chỉ dạy từ Đạo Sư như giáo huấn khẩu truyền.
Đâu là hành giả tâm chưa thật sự hướng Pháp:
1- Dùng lí lẽ để biện minh về sự biếng nhác.
2- Dùng Pháp như thứ yếu và đời sống thế tục là chính yếu.
3- Khi được nhắc về Pháp, tâm trở nên rối loạn và khó chịu.
4- Chỉ bám chấp Pháp văn tự mà không kiểm thúc tâm.
5- Dùng Pháp để nâng cao bản ngã.
6- Không nhìn nhận Pháp là đời sống mà là thứ gì huyền bí.
7- Không thực hành, đón nhận Pháp khi có bậc trí chỉ dạy.
8- Không vâng phục giáo huấn từ Đạo Sư và nghĩ rằng ta làm như vậy là đúng.
9- Tu hành nhưng không muốn học Pháp.
10- Không thực hành 9 hạnh tôn kính Đạo Sư và 50 kệ sùng kính Đạo Sư.
Những ai thực hiện 8 điều tiên yếu của một hành giả là lúc tâm thật hướng Pháp, họ sẽ đạt được trăm ngàn lợi ích và trở nên linh thánh.
Ai vi phạm 10 điều dưới tất là người chưa thật sự chín mùi, dù có tu cũng chỉ để thoả mãn nhu cầu thế tục, họ chỉ đạt những lợi ích nhỏ nhoi mà chẳng đạt được những mục tiêu linh thánh.
~“Giáo huấn về cánh cửa Kim Cương” – H.H 17th Kadham Dongchen Rinpoche~