Tôn ảnh: Đại thành tựu giả Tsongkhapa
Những đại Bồ tát ngày xưa đã tự hiến mình, hiến con trai con gái quyến thuộc… cho những quỷ Dạ xoa ăn thịt, chỉ để nghe một bài kệ về Pháp. Khi đức Đạo sư chúng ta tái sinh làm Vyilingalita, ngài đã đâm vào cơ thể mình ngàn cọc nhọn để được dạy Pháp. Khi tái sanh làm vua Gnashava ngài đốt thịt mình bằng một ngàn đèn dầu và nhảy vào hố lửa; làm vua Paramavarna ngài sử dụng da mình làm giấy và xương sườn làm bút. Đức Atisha vĩ đại chịu đựng gian khổ lớn lao vượt biển trong mười ba tháng để thụ giáo Lam-rim, bất kể hiểm nguy về bảo tố, thủy quái vân vân. Những người như Marpa và Milarepa đã trải nhiều gian khổ để thụ giáo. Ngay cả ngày nay việc du hành đến Ấn cũng không dễ, thế mà những dịch gia ngày xưa đã liều thân mạng để đi đến đấy thụ giáo; còn dâng lên những bậc thầy những mandalas bằng vàng để đền ơn giảng dạy. Ngay đến nhớ lại những gian nguy mình đã trải cũng đủ làm họ rùng mình. Vậy bậc thầy của bạn thật tử tế xiết bao, khi dạy cho bạn toàn thể đạo lộ – ngay cả Phật cũng không cho bạn một giáo hóa nào tốt hơn – mà không đòi hỏi bạn phải chịu chỉ một gian nan nhỏ nhất. Atisha nói: “Bạn phải có công đức lớn lắm mới có thể nhận được nền Giáo Pháp sâu xa như thế mà không chút nhọc công. Hãy nghiêm túc và khéo thực hành.”
Giả sử có người sắp chết vì đã ăn vào một lúc ba thứ: thuốc bổ, thực phẩm và độc dược. Một y sĩ đầy từ bi là người giúp anh ta nôn độc tố ra, chuyển thực phẩm đã nuốt vào thành thuốc, và chuyển thuốc đã nuốt vào thành cam lồ bất tử. Chúng ta cũng đã làm những nghiệp bất thiện sẽ đưa ta xuống các đạo xứ – điều này như ăn phải chất độc. Bậc thầy làm cho chúng ta tịnh hóa những nghiệp ấy. Bình thường chúng ta sẽ tích lũy những đức hạnh để có được những thứ trên thế gian này như sức khỏe, tặng phẩm, danh tiếng. Bậc thầy khiến ta đổi hướng, có một động lực lành mạnh, làm cho những cầu nguyện thanh tịnh, và hồi hướng công đức. Đức hạnh của ta đã được chuyển thành một cái gì lợi lạc cho những đời sau. Thầy cũng khiến cho ta chuyển hóa thiện hành ta đã tích lũy để được tái sinh tốt đẹp và thành đạt vô thượng bồ đề. Còn ai có thể tốt hơn thế nữa? Lam-rim Tính Túy Của Cam Lồ nói:
Nếu người ta bảo chúng ta không thể đền ơn
Người đã dạy cho ta một bài kệ,
Dù có cúng dường vị ấy nhiều kiếp
Bằng số lượng chữ cái trong bài,
Thì làm sao đến đáp được ơn lớn
Vì đã được cho toàn thể đạo lộ?
Một người được xem là tử tế xiết bao
Khi đã đưa người khỏi vòng lao ngục
Lại còn cất nhắc trở thành giàu sang.
Bậc thầy dạy cho ta phương tiện
Cũng đã là tử tế, vì chúng ta
Sẽ giàu sang toại ý khi làm trời, người.
Thầy còn dạy con đường tối thượng
Để làm lắng dịu mọi nỗi bất hạnh của sinh tử Niết bàn.
Thầy dẫn ta đến trạng thái Ba Thân vi diệu:
Còn có sự tử tế nào hơn thế nữa chăng?
~Trích “Giải Thoát Trong Lòng Tay” – Pabongka Rinpoche~
lượt xem 195