
Tôn ảnh: Đức Quan Âm Bồ Tát
“Mantra” được hiểu là Chân ngôn: Chân là chân thật, ngôn là lời nói. Ở đây Chân ngôn được hiểu là Lời nói chân thật. Ví dụ như chân ngôn “Om mani padme hum”: “Om” bản tánh, “mani” ngọc như ý, “padme” là hoa sen, “Hum” là sự vô ngã. Bản chất của thế gian này cũng tương ứng như chủng tự “Hum”, là Vô ngã. Tất cả sinh, tử, hoại, diệt đều thuộc lý vô thường. Người tu không thoát được nhân quả. Bản chất của nhân quả là do chúng ta đã tạo ra vô số các nghiệp ác. Nếu ta trì tụng thần chú của sự từ bi thì còn cần vận dụng kết hợp với trí tuệ bởi vì sự kết hợp của hai yếu tố này là rất quan trọng với mỗi hành giả.
Cách thức tốt nhất trong mật điển từng dạy, để đạt được sự từ bi và trí tuệ là khi con nghĩ tưởng đến Đạo sư, người trao truyền những thành tựu, phương pháp, tri kiến và con đường đi tới giác ngộ. Hãy dùng sự tín tâm làm thành vật phẩm cúng dường, dù nhỏ thì phước báu ấy cũng cũng bằng phước báu khi hành giả cúng dường trăm ngàn vị Phật. Sự cúng dường này được Đạo sư tạo ra dựa vào sự từ bi và trí tuệ của ngài để giúp các hành giả hiểu được giá trị của Phật pháp là con đường để đi đến giác ngộ. Con đường tu không hề cao siêu, nhưng điểm khác biệt là hành giả cần biết cách thức và vận dụng để phước báu của mình tăng trưởng đúng cách.
Thiền định trong Mật thừa chính là khi hành giả trì tụng nghi quỹ và chân ngôn. Mật thừa là con đường tất thân thành Phật, thực hành đến đến đâu thì quán tưởng đến đó (trong nghi quỹ sẽ có đầy đủ các Hóa thân, Báo thân, Pháp thân). Trong quá trình tu mà hành giả chánh niệm nhận ra cái thấy và biết thì chính là đang thiền định.
~His Holiness 17th Kadam Dongchen Chotrul Rinpoce~
Trích bài giảng ngày 16.02.2025